LOAN TIN CỨU THẾ

CHÚA GIÊ-SU CHỊU PHÉP RỬA


Gần xa dân chúng phong thanh,
Đến xin phép rửa, vây quanh chuyện trò.
Xôn xao bắt mối thăm dò :
”Cứu Tinh mong đợi chắc do nơi Thầy ?”
Gioan rằng : “Không phải tôi đây,

600. Tôi không đáng mở dây giày Người đâu.
Đây là phép rửa mở đầu,
Dọn đường cho một phép mầu nhiệm hơn,
Do tay Đấng có oai quờn,
Rửa người bằng lửa, bằng ơn Thánh Thần.
Chính Ngài tẩy sạch muôn dân,
Như cầm quạt gió dê sân lúa nhà.
Quạt cho rơm rác bay ra,
Lúa vào kho lẫm, rơm qua hỏa lò.
Hòa giang nước chảy quanh co,

610. Đào ghềnh xoi thác reo hò triền miên.
Bờ sông Gioan đứng giảng truyền,
Mỗi lời như có uy quyền bên trong.
Tai nghe dân chúng động lòng,
Tâm tư dao động như dòng thác sôi.
Tay Gioan dội nước liên hồi,
Miệng Gioan tiếp tục gọi người canh tân.
Giật mình thấy Chúa đến gần,
Uy nghi như một Vị Thần trên mây.
Rằng : “Nhân cơ hội đến đây,

620. Xin ban phép rửa, ơn nầy ghi sâu.
Gioan rằng : “Phận mọn dám đâu,
Lẽ ra tôi phải nói câu của Thầy.”
Chúa rằng : “Nhiệm vụ hôm nay,
Xin người cứ việc ra tay hoàn thành”.
Gioan đành khiêm tốn thi hành,
Rửa xong, chuyện lạ phát sanh tức thời.
Ngay trên chỗ đứng Con Người,
Mây trời biến đổi, cửa trời mở tung.
Vẳng nghe tiếng phán không trung :

630. “Đây Con yêu dấu vô cùng của Ta”.
Thánh Thần Thiên Chúa hiện ra,
Lấy hình bồ câu đáp qua trên đầu.
Nhiều người nghe thấy mặc dầu,
Một Gioan hiểu được nhiệm mầu mà thôi.


Trích: Sứ điệp tình thương_Lm. Phanxicô Xaviê Nguyễn Xuân Văn